Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

Nghị Luận Về Con Lật Đật

Tháng Tám nghiêng mình sang Thu, khi nắng hong khô đất trời sau những trận mưa hạ. Bầu trời trong vắt thoảng gió heo may, một chiều nửa thu đẹp như đoản khúc thiên nhiên trong trẻo. Lãng đãng, hờ hững, chênh vênh: đó là tất cả những gì tôi thấy ở mùa thu. Chừng như cũng thấy lòng mình như thu, chuếnh choáng và chơi vơi. Tôi nhìn trời thu qua cửa sổ, lơ đãng đánh rơi búp bê gỗ Kokeshi xuống đất, nó lăn mấy vòng rồi nằm yên, không đứng dậy. Chợt nhớ về búp bê lật đật hồi nhỏ của mình, mỗi lần vấp ngã vẫn đứng dậy mà không cần bấu víu. Hình ảnh con lật đật nghiêng qua nghiêng lại đều đều hiện rõ mồn một trong tâm trí tôi: nghiêng ngả chênh vênh nhưng mãi không bao giờ ngã.
Lật đật, không phải động từ cũng chẳng phải tính từ, ở đây nó là danh từ. Nhưng không phải danh từ chỉ sự vội vàng mà là chỉ một con búp bê: Con Lật Đật. Lật đật là một búp bê đồ chơi mang rất nhiều ý nghĩa đối với cuộc sống con người. Ý nghĩa mà nó chứa đựng không còn xa lạ gì với con người nữa, nhưng dù không mới, nó vẫn luôn quen thuộc một cách sâu sắc. Rất nhiều tuổi thơ mang hình bóng của lật đật tròn xoe nghiêng ngả cười tít mắt, giản đơn như thế, giản đơn vậy thôi nhưng rất nhiều đứa trẻ đã đứng dậy sau khi vấp ngã nhờ có bạn lật đật vững vàng làm gương. Và rồi, người ta có rất nhiều câu chuyện xoay quanh lật đật bé nhỏ, nói về sự tự lập đầy lạc quan, luôn đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã của nó.
Có chuyện kể về một câu bé đi học võ, có những hôm bị té, bị đòn đau quá cậu bé chỉ muốn nằm bẹp tại chỗ và cũng đã có lúc nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Một hôm, thầy giáo đem vào lớp một con lật đật và hỏi:
- Các con biết đây là gì không?
- Con lật đật thưa thầy.
- Đúng, đây là con lật đật, bất cứ khi nào, cho dù có té ngã ra sao nó cũng không bao giờ chịu nằm lại mà luôn đứng dậy được. Hãy nhìn nó và ghi nhớ.
Sau nhiều năm va chạm với cuộc sống cậu bé mới hiểu hết ý nghĩa của điều này.
"Mỗi khi vấp ngã, cho dù có ngã nặng, đau đớn đến đâu cũng phải cố gắng đứng lên và đi tiếp."

Đôrêmôn là chuyện thiếu nhi khá nổi tiếng. Trong tập chuyện, Nobita là một nhân vật gây nhiều sự chú ý cho các độc giả tí hon.
Trong tập truyện có một đoạn kể rằng một hôm Nobita đang chơi ngoàn sân vườn thì bỗng nhiên bị té ngã. Nobita nằm vạ và không chịu đứng dậy. Nobita gọi bà ngoại đỡ Nobita dậy. Nhiều lần bà đã đỡ Nobita dậy nhưng lần này bà không ra đỡ chú bé mà còn nói : Nobita này, cháu phải tự đứng dậy vì bà không sống lâu với cháu được. Một lúc nào đó bà ngoại mất đi thì ai sẽ đỡ cháu dậy”.
Khi Nobita đứng dậy đi vào nhà thì bà lấy một con lật đật ra để trước mặt Nobita và bà nói với Nobita: Cháu có thấy con lật đật mà mẹ cháu mới mua cho cháu không? Dù cho ai đẩy đưa nó thế nào đi chăng nữa thì một lát sau nó cũng thẳng đứng chứ không ngã, cháu làm sao phải tập đứng vững trên Nobita vậy”.
Về lật đật, chúng ta không thiếu những câu chuyện kể, những lời bảo ban. Bất kì đồ vật nào sinh ra cũng mang một ý nghĩa nhất định, dù một nghĩa hay đa nghĩa, tất cả đều cố hướng tới cho con người những suy nghĩa tích cực và tốt đẹp.
Một cuộc sống êm dịu không đem lại một kết quả tốt đẹp. Nếu chúng ta cứ mãi mong những ngày an yên, bình lặng thì sự buồn chán là điều khó tránh khỏi. Thử nghĩ xem, xã hội là một khối vận động liên tục mà chúng ta đứng yên thì ta mong đợi được điều tốt đẹp từ đâu? Cuộc sống là hàng loạt cuộc tranh đua mà chúng ta sợ vấp ngã thì mong đợi gì được có kết quả? Sóng gió, bão tố luôn ập đến bất ngờ mà ta ngã rồi không đứng nữa thì chỉ còn cách nằm yên chờ bão cuốn mình đi. Rồi thì khó khăn sẽ ăn mòn mọi nghị lực khiến ta mãi hoài chẳng thể đứng dậy trong an nhiên. Đôi khi sự đấu tranh luôn cần phải có trong cuộc sống. Nếu cuộc sống trôi qua thật suôn sẻ, chúng ta sẽ không hiểu được cuộc sống, không có được bản lĩnh, nghị lực như chúng ta cần phải có, cuộc sống thật công bằng, không phải vô cớ mà mọi điều xảy đến với ta. Thóc phải xay xát mới thành gạo, nước phải chắt lọc mới uống được.Và chỉ có sự khổ luyện mới giúp bạn thành công. Bạn có nhớ bạn đã té bao nhiêu lần để biết đi? Đã trầy trụa bao nhiêu lần để đi được xe đạp? Hay bạn đã đau bao nhiêu lần để tìm thấy một người bạn yêu thương nhất? Chúng ta chịu đớn đau, thất bại, nếm trải vị chát của cuộc đời cốt là để bản thân mạnh mẽ, vững vàng hơn trước cuộc sống. Nữ văn sĩ nổi tiếng của thế hệ 8x với bút danh Gào (tên thật là Vũ Phương Thanh) từng viết những dòng rất thật Chúng ta đã từng là một thứ gì đó rất mạnh mẽ, đặc biệt, khi chỉ là một phôi thai. Tinh trùng khỏe mạnh nhất mới có thể gặp trứng đẻ dần dần hình thành một em bé. Em bé ấy từng tuần, từng tuần định hình các cơ quan bé nhỏ. Từ khi quả tim bé bằng một hạt vừng, cho tới lúc không ngừng phát triển, hoàn thiện và chào đời…Là một quá trình chúng ta chiến đấu mạnh mẽ để sinh tồn. Từ khi chỉ là một bào thai, bạn đã là một chiến binh kiên cường nhất, bạn đã chiến đấu với sự sống của chính bạn để dành quyền được khóc lúc chào đời. Vậy bạn có lý do nào gục ngã trên đường đời sau này? Khi mà bạn đã từng là kẻ mạnh nhất?” Phải, ta đã từng là kẻ mạnh nhất, vậy mộtvài lần vấp ngã trong đời có nhằm nhò gì? Nhiều khi có đớn đau tuyệt vọng tột cùng, không lối thoát nhưng dù không có chỗ bấu víu, ta vẫn phải đứng dậy, một cách vững vàng nhất, để lại nhìn thấy đời sao thật đẹp sau cơn mưa. Ta có Pavel dũng cảm trong Thép đã tôi thế đấy”, ta có Ruồi Trâu kiên trung trong Ruồi trâu”, ta có Sasaki Sadoko  nghị lực trong Hạc giấy ở Hiroshima”, ta có Kito Aya lạc quan trong Một lít nước mắt”,…Ta có nhiều lắm, rất nhiều những tấm gương sáng cho ta biết cố gắng hơn mỗi lần vấp ngã. Và hơn cả, sau khi đứng dậy sau mỗi cú ngã ta đều có thêm những bài học cuộc sống cho riêng mình. Vì Nếu có ai ban cho tôi một cuộc sống không gặp trở ngại nào thì hấp dẫn thật đấy, nhưng tôi sẽ khước từ vì khi ấy tôi sẽ không còn học được điều gì từ cuộc sống nữa”(Allyson Jones)
Về lật đật, với tôi không chỉ là sự tự lực đứng lên của nó mà còn là sự lạc quan và giữ cân bằng tuyệt đối. Mọi búp bê lật đật được làm nên đều thường trực một nụ cười trên môi. Lật đật luôn cười, chưa bao giờ ta thấy nó khóc, nghĩa là dù chuyện gì xảy ra, sự lạc quan cũng giúp nó đứng dậy cùng một nụ cười luôn hé. Lật đật luôn đúng thẳng, chưa bao giờ ta thấy nó tự ngã, trừ khi ta xô đẩy hay đánh rơi, nghĩa là lật đật luôn biết cách giữ cân bằng tuyệt đối trước cuộc sống. Nghĩa là dù sóng gió, nó vẫn giữ vững tư thế, giữ vững thiên lương của mình. Sống giữa đời nhiều khi lắm bụi, ai đủ can đảm, đủ lạc quan, đủ bình bằng mà đứng kiên trung? Nhưng rồi, hãy cứ tin rằng bão không thế theo bạn tới ngày tận cùng của thế giới, khó khăn không thể đeo đẳng bạn suốt cuộc đời. Em muốn sống tự lập, cần lòng dũng cảm. Muốn có khát vọng đổi thay, càng cần lòng dũng cảm. Suy cho cùng, chính nhờ ngược gió mà những cánh diều đã bay lên” (Đoàn Công Lê Huy)
Thu về gió heo may phảng phất không đủ, nếu lỡ lạc nghìn trùng, bạn vẫn còn mùa xuân lộng gió để bay lên. Dẫu đắng cay, xin hãy tích cực…nghĩ về lật đật ấy. Chênh vênh thế thôi, nhưng sau những chênh vênh vẫn vững vàng kiên định.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét