Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

Hạnh Phúc là hành trình, nó không phải điểm đến

Hạnh phúc là một Hành trình, chứ không phải Điểm đến ! – Vercion Marcel

 Hanh phuc la mot tien trinh - dongten (2)Hạnh phúc là một Hành trình, chứ không phải Điểm đến !
Vercion Marcel
1/ Thời điểm nào là hạnh phúc nhất?
Chúng ta thường cho rằng cuộc sống sẽ tốt đẹp và có ý nghĩa hơn một khi chúng ta lập gia đình, sinh con…
Sau đó chúng ta vỡ mộng vì con cái chúng ta còn quá nhỏ, và tự nhủ rằng mọi việc sẽ tốt đẹp hơn một khi chúng lớn khôn.
Và chúng ta lại thất vọng khi con cái của mình đến tuổi niên thiếu vì chúng ta lại phải chăm sóc và lo lắng cho chúng. Chắc chắn chúng ta sẽ hạnh phúc hơn khi các con trưởng thành.
Chúng ta lại tự nhủ rằng cuộc sống rồi sẽ tốt đẹp hơn một khi gia đình được ổn định, khi chúng ta tậu được một chiếc xe đẹp hơn, khi chúng ta đi nghỉ hè thoải mái, và cuối cùng là khi chúng ta được về hưu. Sự thật là không có một thời điểm nào tốt đẹp và hạnh phúc bằng hiện tại cả.
Nếu không đúng, vậy thì thời điểm nào là hạnh phúc nhất?
Cuộc sống của bạn luôn bị quay cuồng bởi các thách đố, các đòi hỏi và yêu cầu. Tốt nhất là bạn nên nhận thấy rằng hiện tại là thời gian hạnh phúc nhất của mình mặc dù cuộc sống đầy rẩy khó khăn và muộn phiền.
Hanh phuc la mot tien trinh - dongten (6)
2) Hạnh phúc là hành trình, chứ không phải là điểm đến.
Một thời gian rất lâu, tôi cứ ngỡ rằng cuộc đời của tôi sắp bắt đầu. Một cuộc đời, cuộc sống thật sự.
Nhưng lúc nào cũng có nhiều việc xảy đến, một thử thách phải vượt qua, vài công việc còn phải hoàn tất, vài việc khác cần phải phân chia, còn vài hóa đơn phải thanh toán. Sau đó, thì cuộc sống của ta sẽ bắt đầu…
Cuối cùng tôi mới khám phá ra rằng, chính những sự việc này là một phần của đời sống chúng ta…
Từ cái nhìn này tôi thấy được rằng không có con đường nào đi đến hạnh phúc cả.
Hạnh phúc chính là con đường mà chúng ta đang đi.. đó là sống với  TÂM  HIỆN TẠI.
Do đó, hãy trân quý và hưởng mọi phút giây trong giờ phút HIỆN TẠI…
Không nên chờ đợi nữa, chờ đợi tốt nghiệp ra trường, chờ đợi ngày trở lại trường, chờ đợi xuống thêm vài ký, lên thêm vài ký, chờ đợi việc làm mới, chờ đợi ngày kết hôn, mong đợi đến tối thứ sáu, sáng chủ nhật, một chiếc xe mới, đợi trả nợ xong, trông chờ xuân đến, hạ về, đợi đến đầu tháng, cuối tháng, đợi nghe bản nhạc hay trong radio, chờ ngày từ giả cõi đời, ngày tái sinh …… trước khi quyết định sống thật hạnh phúc.
Không có một giờ phút nào quý cho bằng… Sống HIỆN TẠI! Hãy sống và hưởng từng giây phút. Hạnh phúc là hành trình, chứ không phải là điểm đến !
Sprout in the forest.
3) Ai là người có ý nghĩa đặc biệt trong cuộc sống của bạn?
Chúng ta hãy suy nghĩ và cố gắng trả lời các câu hỏi sau:
–          Bạn hãy nêu ra tên 5 người giàu nhất thế giới.
–          Tên của 5 Hoa hậu thế giới
–          Tên 10 người lãnh giải Nobel gần đây nhất
–          Tên 10 người lãnh giải Oscar gần đây nhất.
Bạn không trả lời được? Có thật sự khó không?
Không sao cả, không ai có thể nhớ những điều này.
Các tràng pháo tay rồi cũng chấm dứt !
Các giải thưởng cũng sẽ đóng bụi !
Các quán quân hoặc kẻ thắng cuộc rồi cũng sẽ bị quên lãng.
Chúng ta lại thử trả lời các câu sau đây :
–          Bạn hãy nêu tên 3 thầy, cô trong cuộc đời bạn.
–          Tên 3 người bạn đã từng giúp bạn trong những giây phút khó khăn nhất.
–          Hãy nghĩ đến vài người đã từng cho bạn những cảm giác đặc biệt.
–          Và 5 người mà bạn lúc nào cũng muốn gần gũi.
Và các câu này có vẻ dễ trả lời hơn, phải không bạn?
Những người có ý nghĩa đặc biệt trong cuộc sống của bạn, không phải là những người “giỏi nhất”, họ cũng không là người giàu nhất, và cũng không đoạt được một giải thưởng nào cả…
Họ là những người nghĩ đến bạn, lo lắng cho bạn và luôn ở bên cạnh bạn khi bạn cần đến.
painted smiley on human fingersHanh phuc la mot tien trinh - dongten (13)
4/  Tinh thần “cả hai cùng thắng” (win-win)
Cách đây rất lâu, ở một cuộc thi Thế Vận Hội tại Seattle, có 9 nhà điền kinh khoẻ mạnh và cường tráng tham gia, họ chuẩn bị bắt đầu cuộc thi chạy bộ 100 m.
Tiếng súng nổ báo hiệu cuốc thi bắt đầu. Không phải tất cả mọi người đều chạy, nhưng tất cả mọi người đều muốn tham gia và muốn thắng cuộc đua.
Hanh phuc la mot tien trinh - dongten (10)
Tất cả mọi người bắt đầu chạy, nhưng có một thanh niên trợt chân và ngã quỵ xuống, và cậu ta bắt đầu khóc.
Tám người kia nghe tiếng khóc .
Họ chạy chậm lại, quay đầu lại nhìn .
Cuối cùng họ ngưng chạy và quay trở lại… Tất cả 8 người…
Một cô gái ngồi xuống và hỏi chàng thanh niên bị trợt té, ”Đã thấy đỡ chưa?“. Sau đó, tất cả 9 người vai sánh vai cùng nhau bước đến lằn mức thắng…
Tất cả khán giả đều đứng lên và đồng loạt vỗ tay. Và tràng vỗ tay đã kéo dài rất lâu
Hanh phuc la mot tien trinh - dongten (11)
Tất cả mọi người chứng kiến sự việc ngày hôm đó, thường kể lại chuyện này cho người khác nghe. Tại sao vậy?
Vì tận cùng trong thâm tâm của chúng ta đều hiểu rằng, điều quan trọng nhất trong cuộc sống không phải là thắng cuộc.
Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là giúp kẻ khác thắng. Mặc dù việc này có làm chậm công việc của chúng ta hoặc thay đổi cuộc thi đua.
“Một ngọn nến không bị mất giá trị khi nó được dùng để mang ánh sáng đến cho người khác.”
 Candle hand Palm

Những Mảnh giấy cuộc đời

Một tờ Giấy khai sinh            
Đời bắt đầu từ đó                 
Khổ, vui.. rình lấp ló                     
Theo gót ta vào đời.     
        
Rồi suốt bao năm trời
Miệt mài cùng sách vở            
Phấn đấu cả một thời             
Được mảnh bằng, ná thở!          
Kế, nên chồng nên vợ                        
Một tờ giấy kết hôn              
Từ đó xác lẫn hồn                
Trói trăn vào ngục thất.         
Xuôi dòng đời tất bật            
Tranh đấu cùng bon chen,         
Nhọc nhằn biết bao phen          
Một tờ tiền “xỏ mũi”  
       
Phải ra lòn, vào cúi             
Mới được tờ “thăng quan”      
Muốn ngó dọc, nhìn ngang         
Phải bao lần khúm núm.   
        
Bằng khen, ôi hí hửng            
Danh dự được là bao!                      
Chút hư vinh sóng trào           
Ai vỗ tay hoài mãi.               
Tuổi chiều đời bải hoải
Đến phòng mạch mới hay.
Cầm giấy bịnh trên tay
Thở dài, từ nay khổ..
Một ngày buồn, nghỉ thở
Xuất hiện tờ điếu văn
Mấy mươi năm cõi trần
Giấy vàng.. bay đầy phố.
Mấy ai bừng tỉnh ngộ 
Buông những tờ giấy trên 
Giá trị đời đặt lên
Khiến ta thành nô lệ.
Mắc gì mà phải thế!
Gót chân mòn ngược xuôi. 
Thôi đuổi bóng tìm mồi
Liền thảnh thơi cười nụ.
Hãy sống đời lạc trú
Với hiện tại đang là. 
Từng ngày từng ngày qua
Hồn thăng hoa, tỉnh thức.
Mảnh giấy nào là thực
Khi hơi thở.. chê rồi?    
Tất cả là trò chơi
Bởi loài người sáng tạo
Tương đối và hư ảo  
Trên kiếp đời mong manh.
Ai buông giấy không đành
Còn chạy quanh mù mịt… 
 Thích Tánh Tuệ
Hanh phuc la mot tien trinh - dongten (12)

Nghị Luận Về Con Lật Đật

Tháng Tám nghiêng mình sang Thu, khi nắng hong khô đất trời sau những trận mưa hạ. Bầu trời trong vắt thoảng gió heo may, một chiều nửa thu đẹp như đoản khúc thiên nhiên trong trẻo. Lãng đãng, hờ hững, chênh vênh: đó là tất cả những gì tôi thấy ở mùa thu. Chừng như cũng thấy lòng mình như thu, chuếnh choáng và chơi vơi. Tôi nhìn trời thu qua cửa sổ, lơ đãng đánh rơi búp bê gỗ Kokeshi xuống đất, nó lăn mấy vòng rồi nằm yên, không đứng dậy. Chợt nhớ về búp bê lật đật hồi nhỏ của mình, mỗi lần vấp ngã vẫn đứng dậy mà không cần bấu víu. Hình ảnh con lật đật nghiêng qua nghiêng lại đều đều hiện rõ mồn một trong tâm trí tôi: nghiêng ngả chênh vênh nhưng mãi không bao giờ ngã.
Lật đật, không phải động từ cũng chẳng phải tính từ, ở đây nó là danh từ. Nhưng không phải danh từ chỉ sự vội vàng mà là chỉ một con búp bê: Con Lật Đật. Lật đật là một búp bê đồ chơi mang rất nhiều ý nghĩa đối với cuộc sống con người. Ý nghĩa mà nó chứa đựng không còn xa lạ gì với con người nữa, nhưng dù không mới, nó vẫn luôn quen thuộc một cách sâu sắc. Rất nhiều tuổi thơ mang hình bóng của lật đật tròn xoe nghiêng ngả cười tít mắt, giản đơn như thế, giản đơn vậy thôi nhưng rất nhiều đứa trẻ đã đứng dậy sau khi vấp ngã nhờ có bạn lật đật vững vàng làm gương. Và rồi, người ta có rất nhiều câu chuyện xoay quanh lật đật bé nhỏ, nói về sự tự lập đầy lạc quan, luôn đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã của nó.
Có chuyện kể về một câu bé đi học võ, có những hôm bị té, bị đòn đau quá cậu bé chỉ muốn nằm bẹp tại chỗ và cũng đã có lúc nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Một hôm, thầy giáo đem vào lớp một con lật đật và hỏi:
- Các con biết đây là gì không?
- Con lật đật thưa thầy.
- Đúng, đây là con lật đật, bất cứ khi nào, cho dù có té ngã ra sao nó cũng không bao giờ chịu nằm lại mà luôn đứng dậy được. Hãy nhìn nó và ghi nhớ.
Sau nhiều năm va chạm với cuộc sống cậu bé mới hiểu hết ý nghĩa của điều này.
"Mỗi khi vấp ngã, cho dù có ngã nặng, đau đớn đến đâu cũng phải cố gắng đứng lên và đi tiếp."

Đôrêmôn là chuyện thiếu nhi khá nổi tiếng. Trong tập chuyện, Nobita là một nhân vật gây nhiều sự chú ý cho các độc giả tí hon.
Trong tập truyện có một đoạn kể rằng một hôm Nobita đang chơi ngoàn sân vườn thì bỗng nhiên bị té ngã. Nobita nằm vạ và không chịu đứng dậy. Nobita gọi bà ngoại đỡ Nobita dậy. Nhiều lần bà đã đỡ Nobita dậy nhưng lần này bà không ra đỡ chú bé mà còn nói : Nobita này, cháu phải tự đứng dậy vì bà không sống lâu với cháu được. Một lúc nào đó bà ngoại mất đi thì ai sẽ đỡ cháu dậy”.
Khi Nobita đứng dậy đi vào nhà thì bà lấy một con lật đật ra để trước mặt Nobita và bà nói với Nobita: Cháu có thấy con lật đật mà mẹ cháu mới mua cho cháu không? Dù cho ai đẩy đưa nó thế nào đi chăng nữa thì một lát sau nó cũng thẳng đứng chứ không ngã, cháu làm sao phải tập đứng vững trên Nobita vậy”.
Về lật đật, chúng ta không thiếu những câu chuyện kể, những lời bảo ban. Bất kì đồ vật nào sinh ra cũng mang một ý nghĩa nhất định, dù một nghĩa hay đa nghĩa, tất cả đều cố hướng tới cho con người những suy nghĩa tích cực và tốt đẹp.
Một cuộc sống êm dịu không đem lại một kết quả tốt đẹp. Nếu chúng ta cứ mãi mong những ngày an yên, bình lặng thì sự buồn chán là điều khó tránh khỏi. Thử nghĩ xem, xã hội là một khối vận động liên tục mà chúng ta đứng yên thì ta mong đợi được điều tốt đẹp từ đâu? Cuộc sống là hàng loạt cuộc tranh đua mà chúng ta sợ vấp ngã thì mong đợi gì được có kết quả? Sóng gió, bão tố luôn ập đến bất ngờ mà ta ngã rồi không đứng nữa thì chỉ còn cách nằm yên chờ bão cuốn mình đi. Rồi thì khó khăn sẽ ăn mòn mọi nghị lực khiến ta mãi hoài chẳng thể đứng dậy trong an nhiên. Đôi khi sự đấu tranh luôn cần phải có trong cuộc sống. Nếu cuộc sống trôi qua thật suôn sẻ, chúng ta sẽ không hiểu được cuộc sống, không có được bản lĩnh, nghị lực như chúng ta cần phải có, cuộc sống thật công bằng, không phải vô cớ mà mọi điều xảy đến với ta. Thóc phải xay xát mới thành gạo, nước phải chắt lọc mới uống được.Và chỉ có sự khổ luyện mới giúp bạn thành công. Bạn có nhớ bạn đã té bao nhiêu lần để biết đi? Đã trầy trụa bao nhiêu lần để đi được xe đạp? Hay bạn đã đau bao nhiêu lần để tìm thấy một người bạn yêu thương nhất? Chúng ta chịu đớn đau, thất bại, nếm trải vị chát của cuộc đời cốt là để bản thân mạnh mẽ, vững vàng hơn trước cuộc sống. Nữ văn sĩ nổi tiếng của thế hệ 8x với bút danh Gào (tên thật là Vũ Phương Thanh) từng viết những dòng rất thật Chúng ta đã từng là một thứ gì đó rất mạnh mẽ, đặc biệt, khi chỉ là một phôi thai. Tinh trùng khỏe mạnh nhất mới có thể gặp trứng đẻ dần dần hình thành một em bé. Em bé ấy từng tuần, từng tuần định hình các cơ quan bé nhỏ. Từ khi quả tim bé bằng một hạt vừng, cho tới lúc không ngừng phát triển, hoàn thiện và chào đời…Là một quá trình chúng ta chiến đấu mạnh mẽ để sinh tồn. Từ khi chỉ là một bào thai, bạn đã là một chiến binh kiên cường nhất, bạn đã chiến đấu với sự sống của chính bạn để dành quyền được khóc lúc chào đời. Vậy bạn có lý do nào gục ngã trên đường đời sau này? Khi mà bạn đã từng là kẻ mạnh nhất?” Phải, ta đã từng là kẻ mạnh nhất, vậy mộtvài lần vấp ngã trong đời có nhằm nhò gì? Nhiều khi có đớn đau tuyệt vọng tột cùng, không lối thoát nhưng dù không có chỗ bấu víu, ta vẫn phải đứng dậy, một cách vững vàng nhất, để lại nhìn thấy đời sao thật đẹp sau cơn mưa. Ta có Pavel dũng cảm trong Thép đã tôi thế đấy”, ta có Ruồi Trâu kiên trung trong Ruồi trâu”, ta có Sasaki Sadoko  nghị lực trong Hạc giấy ở Hiroshima”, ta có Kito Aya lạc quan trong Một lít nước mắt”,…Ta có nhiều lắm, rất nhiều những tấm gương sáng cho ta biết cố gắng hơn mỗi lần vấp ngã. Và hơn cả, sau khi đứng dậy sau mỗi cú ngã ta đều có thêm những bài học cuộc sống cho riêng mình. Vì Nếu có ai ban cho tôi một cuộc sống không gặp trở ngại nào thì hấp dẫn thật đấy, nhưng tôi sẽ khước từ vì khi ấy tôi sẽ không còn học được điều gì từ cuộc sống nữa”(Allyson Jones)
Về lật đật, với tôi không chỉ là sự tự lực đứng lên của nó mà còn là sự lạc quan và giữ cân bằng tuyệt đối. Mọi búp bê lật đật được làm nên đều thường trực một nụ cười trên môi. Lật đật luôn cười, chưa bao giờ ta thấy nó khóc, nghĩa là dù chuyện gì xảy ra, sự lạc quan cũng giúp nó đứng dậy cùng một nụ cười luôn hé. Lật đật luôn đúng thẳng, chưa bao giờ ta thấy nó tự ngã, trừ khi ta xô đẩy hay đánh rơi, nghĩa là lật đật luôn biết cách giữ cân bằng tuyệt đối trước cuộc sống. Nghĩa là dù sóng gió, nó vẫn giữ vững tư thế, giữ vững thiên lương của mình. Sống giữa đời nhiều khi lắm bụi, ai đủ can đảm, đủ lạc quan, đủ bình bằng mà đứng kiên trung? Nhưng rồi, hãy cứ tin rằng bão không thế theo bạn tới ngày tận cùng của thế giới, khó khăn không thể đeo đẳng bạn suốt cuộc đời. Em muốn sống tự lập, cần lòng dũng cảm. Muốn có khát vọng đổi thay, càng cần lòng dũng cảm. Suy cho cùng, chính nhờ ngược gió mà những cánh diều đã bay lên” (Đoàn Công Lê Huy)
Thu về gió heo may phảng phất không đủ, nếu lỡ lạc nghìn trùng, bạn vẫn còn mùa xuân lộng gió để bay lên. Dẫu đắng cay, xin hãy tích cực…nghĩ về lật đật ấy. Chênh vênh thế thôi, nhưng sau những chênh vênh vẫn vững vàng kiên định.